Trải qua bao
năm tháng “Truyền Kiều” của Nguyễn Du vẫn ghi dấu trong tâm khảm bạn
đọc không chỉ bởi ngôn ngữ trong sáng, các biện pháp tu từ điêu luyện mà còn bởi
tác phẩm có những câu thơ hay nhất, đẹp nhất, tiêu biểu cho bút pháp tả người của
tác giả:
Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang
Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu
da.
(Đoạn trích “Chị em Thuý Kiều”)
Bốn câu thơ -28
chữ mà giống như 28 viên ngọc bằng ngôn ngữ toả sáng lấp lánh trong cả trang
thơ. Vừa chiêm ngưỡng dáng hình mảnh dẻ thanh tao và tâm hồn trắng trong như tuyết
của hai người con gái đầu lòng nhà ông bà Vương viên ngoại, người đọc chợt sững
sờ trước bức chân dung giai nhân được hé lộ bằng những đường nét đầu tiên:
Vân xem trang trọng khác vời
Dòng thơ giới
thiệu khái quát đủ để người đọc cảm nhận vẻ đẹp cao sang, quí phái của Thuý Vân, để rồi liền sau đó, như một
nhà nhiếp ảnh tài ba, Nguyễn Du hướng
ống kính của mình vào từng đường nét cụ thể trên gương mặt của người con gái:
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở
nang.
Hoa cười, ngọc thốt, đoan trang
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu
da.
Mỗi câu thơ
là một nét vẽ tài hoa về bức chân dung giai nhân, từng đường nét dường như đều
là một kì công của tạo hoá,gương mặt tròn đầy, tươi sáng dịu hiền như ánh
trăng, đôi mày dài thanh thoát, miệng cười tươi thắm như hoa, tiếng nói trong như
ngọc, mái tóc đen, mềm, óng ả hơn mây, làn da trắng mịn màng hơn tuyết…Tả về nàng, Nguyễn Du phải tìm đến hoa, lá, ngọc, vàng, mây, tuyết-những
báu vật tinh khôi trong trẻo của đất trời mới lột tả hết vẻ yêu kiều của người
con gái ấy.
Vẫn là bút
pháp ước lệ với những hình tượng quen thuộc nhưng khi tả Vân ngòi bút Nguyễn Du lại có chiều hướng cụ thể hơn
lúc tả Kiều. Cụ thể trong thủ pháp liệt kê:khuôn mặt,đôi mày,làn da,mái tóc…Cụ
thể trong việc sử dụng từ ngữ để làm nổi bật vẻ đẹp riêng của đối tượng:“đoan
trang”,“nở nang”,“đầy đặn”.Những biện pháp nghệ thuật so sánh, ẩn dụ,nhân hoá đều
nhằm thể hiện vẻ đẹp trung thực, phúc hậu mà quí phái của người thiếu nữ.Điều
kì diệu ở đoạn thơ này là Nguyễn Du
đã miêu tả chân dung Thuý Vân là
chân dung mang tính cách, số phận.Vẻ đẹp của nàng hoà hợp, êm đềm với xung
quanh, được thiên nhiên yêu thương, nhường nhịn: “mây thua”; “tuyết nhường” nên
nàng sẽ có một cuộc đời bình lặng, suôn sẻ, êm ấm và một tương lai tươi sáng
đón chờ.
Đoạn thơ
khép lại sau khi đã hoàn thiện trong tâm khảm bạn đọc hình ảnh một nàng Thuý Vân sắc nước hương trời bằng ngôn
ngữ thơ tinh luyện, những nét vẽ có thần, hàm xúc, gợi cảm, các biện pháp tu từ
được vận dụng tài tình. Hàm ẩn đằng sau bức chân dung mĩ nhân là cả một tấm lòng
quí mến trân trọng, ngợi ca con người mà đặc biệt là người phụ nữ của đại thi
hào dân tộc Nguyễn Du.
Đọc đoạn
thơ,tìm hiểu kĩ về đoạn thơ, càng kính phục Nguyễn Du em càng trân trọng sự tinh tế trong ngôn ngữ Tiếng Việt. Bất
giác em mong muốn được thay vài chữ trong câu thơ lúc sinh thời của đại thi hào
dân tộc để diễn tả những suy nghĩ của mình:
“Nhiều trăm năm lẻ về sau nữa
Thiên hạ mãi còn nhớ Tố Như”
Đăng nhận xét